17 tháng, bạn nặng
11.4 kí, tăng so với tháng trước tăng 3 lạng, sờ người vẫn thế chắc tại
dài ra một chút. Bạn hiện đang sở hữu 6 em răng xinh...(răng thì đều
nhưng hơi ít 1 tí!)
17 tháng bạn có 1 bước tiến vượt bậc về mặt ngôn ngữ, nhẽ ra mẹ phải làm 1 bài giống bạn Táo tồ để bàn về "chuyện học ăn học nói" của bạn nhưng mẹ lười nên để tròn tháng mẹ kể ra cho nó nhiều thành tích, nhưng mẹ cũng phải chỉnh đốn lại mẹ bởi bạn véo von như chim cả ngày, không ghi lại nhỡ quên thì sao?
17 tháng vẫn tiếng gọi thánh thót mẹ ơiiii, bố ơiiii, dzạ dzạ, bâng bâng rất truyền cảm như mật ngọt rót vào tai làm xua tan nỗi mệt nhọc mỗi khi bố mẹ đi làm về. Chỉ cần nghe tiếng xe máy của bố mẹ là bạn ùa ra cổng giơ tay lên: "tào"(chào). Thính lắm á!
Ở tháng này bạn làm cho mẹ choáng nhất là bạn có thể hát tiếp lời cho mẹ (cái này là công của bác V rất nhiều đó), đố bạn nào có thể đọc được ca dao giống bạn đấy, mẹ 1 câu và bạn 1 câu nhá:
CA DAO:
Bà ơi cho cháu chin chu(xin xu)
Cháu mua bừng(kẹo vừng) cháu gửi Nam (vào Nam)
Bố cháu nhàm(đi làm): chè tầu uốt nhá(thuốc lá)
Mẹ cháu ợ nhà(ở nhà) vét lá nhang(khoai lang).
Con cò me mé
Nó đậu cành tre
Đi không hỏi mẹ
Biết đi đường nào
Khi đi em ỏi
Khi về em ào
Nhúm nhím..hí hí. (Bạn í cướp lời mẹ luôn í ạ- miệng em chúm chím, mẹ có yêu không nào)
2.Cháu yêu bà
Bà ơi bà cháu yêu bà ắm
Khi cháu vâng lời cháu biết bà bui
Oan ô (tự mình sướng lên vỗ tay hoan hô...
) Xem ti vi thì bạn nhún nhẩy chân tay theo nhạc rất điêu nghệ nhé, mỗi khi đến chương trình Đồ rê mí thì bạn reo lên "Đồ mi mí" và hoa tay múa chân theo các anh chị. Bạn còn biết diễn theo lời bài hát "Bà còng đi chợ trời mưa" nữa nhé: bạn cong lưng lên rồi chắp tay sau đít mà đi...trông bạn cứ lủn cà lủn củn như bà già thật í.
Bố ơi, mẹ ơi, bà ơi, bác ơi, chú ơi, chị ơi, cháo, ữa, ước, dzép,chèo,ngồi... với bạn là chuyện nhỏ rất lâu rồi. Bây giờ bạn đã nhớ được cả tên bố lẫn mẹ : bố "Tành", mẹ "Cầm" (he he...vì tên mẹ khó đọc nên uốn lưỡi mãi mới được thế ạ). Hơi bất công một tí, mẹ đẻ bạn ra, cái gì mẹ cũng làm nô lệ cho bạn thế mà bạn lại ưu tiên gọi rõ "bố", tên bố trước. Ghen tị là ghen tị lắm á!
Bạn gọi bác Sơn và bác Vân như thế này: "bác ơi..i..i..i" có lúc hứng lên thì "Ơn ơiii", "Bân ơi.i..i" Mẹ chỉ vào từng người hỏi "Ai đây?" Bạn chỉ đúng người và nói: bố, mẹ, Nghé, Ơn(bác Sơn), Bân(bác Vân). Mẹ cho bạn xem album ảnh cưới thế mà bạn đã nhận ra ngay đâu là bố còn đâu là mẹ rồi thơm lấy thơm để từng người một, mỗi khi bạn nhìn thấy hình mình trên máy tính thì bạn cứ tủm tà tủm tỉm mà cười duyên ơi là duyên í.
Bạn cũng biết phân biệt rồi nhá : Gặp bất kể bạn nào nhỏ kể cả lớn hơn bạn một tí bạn đều liệt kê dạng "mé mé" (em bé đấy), gặp các chị lớn hơn hẳn bạn thì gọi "chị" rồi vô tư gọi "chị ơi" mặc dù chị chỉ là người lạ đi qua ngõ...Ngoại giao ác ôn luôn á! Gặp các anh lớn thì cũng gọi "anh", còn người già hơn nữa thì "bác" và nữa nữa thì "ông" hoặc "bà"..mà rất chuẩn nhá!
17 tháng, khác với một số Nghé ọ khác có thể "Bẻ gãy sừng Châu chấu" hoặc "Bẻ gẫy đủ thứ" thì bạn lại chỉ toàn là "Ném, ném và ném" các đồ vật bạn đã chơi chán một cách không thương tiếc, nếu cảm thấy "khó nhằn" thì bạn lại ngồi phịch lên nó, có lần bạn còn cả gan đặt 2 quả mông đầy thịt lên mặt các cụ thân sinh bạn í rồi nhún nhẩy trong khi các cụ đang lim dim ngủ làm các cụ đau phát gẫy mũi.
Quát bạn thì bạn cười nắc nẻ trông ghét lắm, như thế thì làm sao mà các cụ nỡ ném cái cục tức sang cho bạn được nhờ? Cuối tuần mẹ thường hay ngủ nướng, bạn mà dậy trước thì ngồi lên bụng mẹ mà gọi "mẹ ơi, dzậy thôi". Buổi tối đi ngủ mẹ thường tắt hết đèn, nếu chưa muốn ngủ là bạn lay mẹ dậy vừa nói vừa chỉ tay ra cửa "dzậy đi i i i". Còn nếu mẹ muốn nằm xuống cạnh bạn thì bạn "Tằm đây".
Nhiều hôm bạn hư mẹ điên lên tét đít bảo "xin lỗi mẹ chưa", bạn nhìn mẹ như biết lỗi "lội lội..hu hu" còn cần xin mẹ cái gì thì "chin chin".
Về việc vệ sinh của bạn cũng tiến bộ rõ, mỗi khi bạn kêu "ị ị ị ị ị" là mẹ biết điều xách bạn vào toa lét mà xi bạn ị còn nếu buồn tè thì bạn kêu "đái i i iiiiiiii" nhưng cũng có hôm đái xong rồi mới kêu, chắc mót quá mà.
Nhiều hôm bạn chạy vào toa lét ngồi xuống "xi... xi... xi". Rõ là bạn đã bắt đầu phản xạ biết thông báo cho mẹ mỗi khi tè hoặc ị rồi! Con nhà ai mà ngoan thế chứ lị!....Nhưng nhiều hôm bạn cũng đểu lắm í, tối mẹ bắt bạn lên giường sớm, bạn kêu "mẹ ơi..ị ị ị ị" làm mẹ vội vàng xách bạn vào toa lét nhưng chả có kết quả gì còn bạn thì vùng vằng chạy sang phòng khách xem ti vi với bố. Không biết có phải do ham chơi nên bạn đánh lừa mẹ để "vượt ngục" hông nữa?. Mẹ đang tính cai hẳn bỉm cho bạn vì dạo này vì lâu rồi bạn không tè dầm đêm nữa, mẹ cũng chả đóng bỉm cho bạn từ lâu rồi. Bạn ngủ 1 mạch từ 10h30 tối đến 8h sáng mai hoặc cùng lắm giữa đêm mà bạn cựa quậy, đập chân đập cẳng thì mẹ hỏi bạn : "Con có đi đái không, ngồi dậy mẹ xi con nhá". Nếu muốn tè bạn: "có" rồi ngồi phắt dậy ôm cổ mẹ để mẹ xi tè còn nếu "hông" thì mẹ hỏi bạn "con uống nước nhá" và mẹ cho bạn 1 ngụm, uống xong bạn gác chân ôm gối ôm, chổng đít vào mặt mẹ mà ngủ tiếp.
Đến giờ cả nhà ăn cơm bạn đòi ăn thì kêu "cơm cơm", cho bạn ít cơm ra đĩa ngồi bốc ăn, ăn hết bạn kêu lên: "Thôi, ết ồi". Muốn đi chơi bạn la lên "Đi chơi thôi i i i" rất rõ nhá.
Khi bạn mặc 1 cái áo đẹp là bạn chạy vào khoe mọi người "đẹẹẹp đẹẹẹp", mọi người nhìn là bạn xấu hổ người co dúm lại, quay mặt đi chỗ khác mà cười chúm chím trông đến là yêu.
Trước kia mẹ hỏi các bộ phận trên cơ thể bạn thì bạn chỉ chỉ thôi, nay mẹ chỉ vào và hỏi bạn "cái gì đây con?" bạn đã biết trả lời "chưn"," tay", "bông" (mông), "bứm", mẹ hỏi tiếp "của ai hả con?" nhanh nhẩu bạn nói: "Nghé". Một hôm mẹ chỉ vào cái tè dầm của bạn mẹ hỏi "cái gì đây con", bạn :"bứm", mẹ hỏi thêm: "Bướm của ai hả con?", bạn tiếp lời: "mẹ"....Ôi chết thật xấu hổ quá, tại bạn vội vàng quá đấy mà. Bạn vênh mặt lên cười đểu: Thiếu tế nhị, trêu bà, bà cho biết tay.
Từ đó mẹ không dám lặp lại cái bài cũ này nữa. Mỗi khi có điện thoại gọi đến bạn phát hiện rất nhanh rồi kêu "toại toại" cho dù điện thoại để chế độ rung. Bạn hay giật di động trên tay bố để nói chuyện : "A ô, bầng bầng" rồi phun toàn tiếng Hàn trộn lẫn Tây Ban Nha "ồ pa ù ma…bờ lô bờ la..cốc ca cốc ki" nghe đau hết cả tai, mà quát trong điện thoại rất to nhá y như các sếp quát nhân viên ý. Tướng này sau có làm sếp nổi hông đây?
Mẹ sẽ phải bắt chước mẹ bạn Nghé(zai) mua vài cái tranh minh hoạ để bạn còn biết thêm, chứ chỉ nhìn vật thật rồi dạy bạn í thì chả biết lúc nào bạn mới biết được hết các con vật, đồ vật thông thường.
17 tháng bạn vẫn là cái đuôi của mẹ trừ khi nào sắp đến giờ ngủ tối là bám bác V kinh luôn á. Lại ham chơi không muốn ngủ đây mà!
17 tháng bạn vẫn chỉ ăn cháo mỗi lần 1 miệng bát ăn cơm với 3 lần mỗi ngày. Mẹ vẫn chưa thấy sự tự giác ở bạn, bạn không chịu ngồi yên 1 chỗ để ăn, lúc ăn nếu ko có đồ chơi hấp dẫn bạn hoặc không được lục lọi mọi thứ trong nhà thì bạn cứ hét toáng lên. Bây giờ còn sinh ra cái kiểu, không muốn ăn là cúi mặt xuống đất chổng mông lên trời hoặc nằm lăn ra nhà hay chui vào góc ngồi trốn, vì thế mà bố bạn bảo bạn là: dạo này "Bình ngô đại cáo" ghê
! Bạn thì bạn có vẻ ưa mẹ cho ăn hơn vì mẹ cho ăn thì không ép ăn nhiều lắm, bạn ăn ít thì bữa phụ sẽ tăng lượng sữa lên. Nhưng bác thì bác cho ăn bằng hết thì thôi nên mỗi khi mẹ ở nhà thì bạn chỉ ưng mẹ cho ăn thôi. Mỗi lần ăn cháo là "Hông cháo" ý muốn bảo là không muốn ăn cháo nhưng nếu cho bạn ăn cơm hay bún, phở, mì thì bạn chỉ ăn chay thôi và ăn được vài miếng là chán. Nói chung mẹ là mẹ rất buồn vì cái vụ ăn của bạn í, nhờ các mẹ cao kiến chỉ bảo nha.
17 tháng bạn có 1 bước tiến vượt bậc về mặt ngôn ngữ, nhẽ ra mẹ phải làm 1 bài giống bạn Táo tồ để bàn về "chuyện học ăn học nói" của bạn nhưng mẹ lười nên để tròn tháng mẹ kể ra cho nó nhiều thành tích, nhưng mẹ cũng phải chỉnh đốn lại mẹ bởi bạn véo von như chim cả ngày, không ghi lại nhỡ quên thì sao?
17 tháng vẫn tiếng gọi thánh thót mẹ ơiiii, bố ơiiii, dzạ dzạ, bâng bâng rất truyền cảm như mật ngọt rót vào tai làm xua tan nỗi mệt nhọc mỗi khi bố mẹ đi làm về. Chỉ cần nghe tiếng xe máy của bố mẹ là bạn ùa ra cổng giơ tay lên: "tào"(chào). Thính lắm á!
Ở tháng này bạn làm cho mẹ choáng nhất là bạn có thể hát tiếp lời cho mẹ (cái này là công của bác V rất nhiều đó), đố bạn nào có thể đọc được ca dao giống bạn đấy, mẹ 1 câu và bạn 1 câu nhá:
CA DAO:
Bà ơi cho cháu chin chu(xin xu)
Cháu mua bừng(kẹo vừng) cháu gửi Nam (vào Nam)
Bố cháu nhàm(đi làm): chè tầu uốt nhá(thuốc lá)
Mẹ cháu ợ nhà(ở nhà) vét lá nhang(khoai lang).
BÀI HÁT:
1. Con cò be béCon cò me mé
Nó đậu cành tre
Đi không hỏi mẹ
Biết đi đường nào
Khi đi em ỏi
Khi về em ào
Nhúm nhím..hí hí. (Bạn í cướp lời mẹ luôn í ạ- miệng em chúm chím, mẹ có yêu không nào)
2.Cháu yêu bà
Bà ơi bà cháu yêu bà ắm
Tóc bà ắng màu trắng như bây
Cháu yêu bà cháu nắm bàn tayKhi cháu vâng lời cháu biết bà bui
Oan ô (tự mình sướng lên vỗ tay hoan hô...
) Xem ti vi thì bạn nhún nhẩy chân tay theo nhạc rất điêu nghệ nhé, mỗi khi đến chương trình Đồ rê mí thì bạn reo lên "Đồ mi mí" và hoa tay múa chân theo các anh chị. Bạn còn biết diễn theo lời bài hát "Bà còng đi chợ trời mưa" nữa nhé: bạn cong lưng lên rồi chắp tay sau đít mà đi...trông bạn cứ lủn cà lủn củn như bà già thật í.
Bố ơi, mẹ ơi, bà ơi, bác ơi, chú ơi, chị ơi, cháo, ữa, ước, dzép,chèo,ngồi... với bạn là chuyện nhỏ rất lâu rồi. Bây giờ bạn đã nhớ được cả tên bố lẫn mẹ : bố "Tành", mẹ "Cầm" (he he...vì tên mẹ khó đọc nên uốn lưỡi mãi mới được thế ạ). Hơi bất công một tí, mẹ đẻ bạn ra, cái gì mẹ cũng làm nô lệ cho bạn thế mà bạn lại ưu tiên gọi rõ "bố", tên bố trước. Ghen tị là ghen tị lắm á!
Bạn gọi bác Sơn và bác Vân như thế này: "bác ơi..i..i..i" có lúc hứng lên thì "Ơn ơiii", "Bân ơi.i..i" Mẹ chỉ vào từng người hỏi "Ai đây?" Bạn chỉ đúng người và nói: bố, mẹ, Nghé, Ơn(bác Sơn), Bân(bác Vân). Mẹ cho bạn xem album ảnh cưới thế mà bạn đã nhận ra ngay đâu là bố còn đâu là mẹ rồi thơm lấy thơm để từng người một, mỗi khi bạn nhìn thấy hình mình trên máy tính thì bạn cứ tủm tà tủm tỉm mà cười duyên ơi là duyên í.
Bạn cũng biết phân biệt rồi nhá : Gặp bất kể bạn nào nhỏ kể cả lớn hơn bạn một tí bạn đều liệt kê dạng "mé mé" (em bé đấy), gặp các chị lớn hơn hẳn bạn thì gọi "chị" rồi vô tư gọi "chị ơi" mặc dù chị chỉ là người lạ đi qua ngõ...Ngoại giao ác ôn luôn á! Gặp các anh lớn thì cũng gọi "anh", còn người già hơn nữa thì "bác" và nữa nữa thì "ông" hoặc "bà"..mà rất chuẩn nhá!
17 tháng, khác với một số Nghé ọ khác có thể "Bẻ gãy sừng Châu chấu" hoặc "Bẻ gẫy đủ thứ" thì bạn lại chỉ toàn là "Ném, ném và ném" các đồ vật bạn đã chơi chán một cách không thương tiếc, nếu cảm thấy "khó nhằn" thì bạn lại ngồi phịch lên nó, có lần bạn còn cả gan đặt 2 quả mông đầy thịt lên mặt các cụ thân sinh bạn í rồi nhún nhẩy trong khi các cụ đang lim dim ngủ làm các cụ đau phát gẫy mũi.
Quát bạn thì bạn cười nắc nẻ trông ghét lắm, như thế thì làm sao mà các cụ nỡ ném cái cục tức sang cho bạn được nhờ? Cuối tuần mẹ thường hay ngủ nướng, bạn mà dậy trước thì ngồi lên bụng mẹ mà gọi "mẹ ơi, dzậy thôi". Buổi tối đi ngủ mẹ thường tắt hết đèn, nếu chưa muốn ngủ là bạn lay mẹ dậy vừa nói vừa chỉ tay ra cửa "dzậy đi i i i". Còn nếu mẹ muốn nằm xuống cạnh bạn thì bạn "Tằm đây".
Nhiều hôm bạn hư mẹ điên lên tét đít bảo "xin lỗi mẹ chưa", bạn nhìn mẹ như biết lỗi "lội lội..hu hu" còn cần xin mẹ cái gì thì "chin chin".
Về việc vệ sinh của bạn cũng tiến bộ rõ, mỗi khi bạn kêu "ị ị ị ị ị" là mẹ biết điều xách bạn vào toa lét mà xi bạn ị còn nếu buồn tè thì bạn kêu "đái i i iiiiiiii" nhưng cũng có hôm đái xong rồi mới kêu, chắc mót quá mà.
Nhiều hôm bạn chạy vào toa lét ngồi xuống "xi... xi... xi". Rõ là bạn đã bắt đầu phản xạ biết thông báo cho mẹ mỗi khi tè hoặc ị rồi! Con nhà ai mà ngoan thế chứ lị!....Nhưng nhiều hôm bạn cũng đểu lắm í, tối mẹ bắt bạn lên giường sớm, bạn kêu "mẹ ơi..ị ị ị ị" làm mẹ vội vàng xách bạn vào toa lét nhưng chả có kết quả gì còn bạn thì vùng vằng chạy sang phòng khách xem ti vi với bố. Không biết có phải do ham chơi nên bạn đánh lừa mẹ để "vượt ngục" hông nữa?. Mẹ đang tính cai hẳn bỉm cho bạn vì dạo này vì lâu rồi bạn không tè dầm đêm nữa, mẹ cũng chả đóng bỉm cho bạn từ lâu rồi. Bạn ngủ 1 mạch từ 10h30 tối đến 8h sáng mai hoặc cùng lắm giữa đêm mà bạn cựa quậy, đập chân đập cẳng thì mẹ hỏi bạn : "Con có đi đái không, ngồi dậy mẹ xi con nhá". Nếu muốn tè bạn: "có" rồi ngồi phắt dậy ôm cổ mẹ để mẹ xi tè còn nếu "hông" thì mẹ hỏi bạn "con uống nước nhá" và mẹ cho bạn 1 ngụm, uống xong bạn gác chân ôm gối ôm, chổng đít vào mặt mẹ mà ngủ tiếp.
Đến giờ cả nhà ăn cơm bạn đòi ăn thì kêu "cơm cơm", cho bạn ít cơm ra đĩa ngồi bốc ăn, ăn hết bạn kêu lên: "Thôi, ết ồi". Muốn đi chơi bạn la lên "Đi chơi thôi i i i" rất rõ nhá.
Khi bạn mặc 1 cái áo đẹp là bạn chạy vào khoe mọi người "đẹẹẹp đẹẹẹp", mọi người nhìn là bạn xấu hổ người co dúm lại, quay mặt đi chỗ khác mà cười chúm chím trông đến là yêu.
Trước kia mẹ hỏi các bộ phận trên cơ thể bạn thì bạn chỉ chỉ thôi, nay mẹ chỉ vào và hỏi bạn "cái gì đây con?" bạn đã biết trả lời "chưn"," tay", "bông" (mông), "bứm", mẹ hỏi tiếp "của ai hả con?" nhanh nhẩu bạn nói: "Nghé". Một hôm mẹ chỉ vào cái tè dầm của bạn mẹ hỏi "cái gì đây con", bạn :"bứm", mẹ hỏi thêm: "Bướm của ai hả con?", bạn tiếp lời: "mẹ"....Ôi chết thật xấu hổ quá, tại bạn vội vàng quá đấy mà. Bạn vênh mặt lên cười đểu: Thiếu tế nhị, trêu bà, bà cho biết tay.
Từ đó mẹ không dám lặp lại cái bài cũ này nữa. Mỗi khi có điện thoại gọi đến bạn phát hiện rất nhanh rồi kêu "toại toại" cho dù điện thoại để chế độ rung. Bạn hay giật di động trên tay bố để nói chuyện : "A ô, bầng bầng" rồi phun toàn tiếng Hàn trộn lẫn Tây Ban Nha "ồ pa ù ma…bờ lô bờ la..cốc ca cốc ki" nghe đau hết cả tai, mà quát trong điện thoại rất to nhá y như các sếp quát nhân viên ý. Tướng này sau có làm sếp nổi hông đây?
Bạn rất hay nhại lại bố mẹ, chẳng hạn thấy bố về mẹ đùa "ẹm chào ạnh" bạn cũng "ạnh"..he he, mẹ giả vờ ôm đầu bố ru "À ơi" bạn chạy lại lôi mẹ ra hét toáng lên "za đi i i"
, dạo này ghen zữ lun á!
Với các con vật thì bạn biết được: "Chó gâu gâu", "mèo meo meo" , thấy con thạnh sùng là "thùng thùng" rồi
nói chuyện với chúng với ngôn ngữ mà mẹ thấu không nổi, trông vui lắm
í! Bạn mà nhìn thấy chim, bướm hay chuồn chuồn bay bạn quy hết là "trym".
Phương tiện giao thông bạn chỉ biết "ô tô bíp bíp", "máy"( xe máy). Bạn phân biệt được xe của từng người trong nhà không ngoại trừ con ba bánh của bạn..Mẹ sẽ phải bắt chước mẹ bạn Nghé(zai) mua vài cái tranh minh hoạ để bạn còn biết thêm, chứ chỉ nhìn vật thật rồi dạy bạn í thì chả biết lúc nào bạn mới biết được hết các con vật, đồ vật thông thường.
17 tháng bạn vẫn là cái đuôi của mẹ trừ khi nào sắp đến giờ ngủ tối là bám bác V kinh luôn á. Lại ham chơi không muốn ngủ đây mà!
17 tháng bạn vẫn chỉ ăn cháo mỗi lần 1 miệng bát ăn cơm với 3 lần mỗi ngày. Mẹ vẫn chưa thấy sự tự giác ở bạn, bạn không chịu ngồi yên 1 chỗ để ăn, lúc ăn nếu ko có đồ chơi hấp dẫn bạn hoặc không được lục lọi mọi thứ trong nhà thì bạn cứ hét toáng lên. Bây giờ còn sinh ra cái kiểu, không muốn ăn là cúi mặt xuống đất chổng mông lên trời hoặc nằm lăn ra nhà hay chui vào góc ngồi trốn, vì thế mà bố bạn bảo bạn là: dạo này "Bình ngô đại cáo" ghê
! Bạn thì bạn có vẻ ưa mẹ cho ăn hơn vì mẹ cho ăn thì không ép ăn nhiều lắm, bạn ăn ít thì bữa phụ sẽ tăng lượng sữa lên. Nhưng bác thì bác cho ăn bằng hết thì thôi nên mỗi khi mẹ ở nhà thì bạn chỉ ưng mẹ cho ăn thôi. Mỗi lần ăn cháo là "Hông cháo" ý muốn bảo là không muốn ăn cháo nhưng nếu cho bạn ăn cơm hay bún, phở, mì thì bạn chỉ ăn chay thôi và ăn được vài miếng là chán. Nói chung mẹ là mẹ rất buồn vì cái vụ ăn của bạn í, nhờ các mẹ cao kiến chỉ bảo nha.
Còn
uống thì dạo này bạn có vẻ tự giác hơn 1 chút. Mỗi lần bạn uống 150 ml, 3
lần/ngày + nước cam+ sữa chua hoặc váng sữa. Có hôm "hâm hâm" lên bạn
cầm bình hút 1 mạch 180ml luôn thay vì mẹ bạn phải xúc từng thìa đổ vào
miệng bạn, tuy bạn không uống được nhiều như bạn Tom nhưng như thế bạn
cũng làm mẹ happy lắm rồi. Phát huy thêm bạn nhá!
Về
mặt vận động thì bạn có thể 1 mình leo cầu thang từ tầng 1 lên tầng 4
hoặc từ tầng 4 lao xuống tầng 1, tuy nhiên luôn có 1 "vệ sĩ" đi theo sau
bạn nhưng nếu mà đụng vào bạn là bạn lại kêu oai oái chắc muốn
bảo"chuyện nhỏ thôi, xê xa nhanh". Vì thế mà bạn làm mẹ nhiều phen hú
vía, mẹ đang chơi với bạn ở tầng 2 quay đi quay lại bạn đã tót lên tầng 3
tìm bác V từ lúc nào rồi. Leo cầu thang thì vừa đi vừa đếm "ột,ba,áu,ín,ười" từng bước từng bước một nhá. Có hôm leo từ tầng 1 lên tầng 4 mệt quá nên những bước leo cuối cùng bạn rên: "ự" "ự"…lên đến nơi 2 chân bạn nó cứ xiêu vẹo, 2 đầu gối đánh vào nhau rồi ngồi bệt xuống nền nhà mà thở dốc…hờ hờ hờ…
Trèo
leo vẫn là sở trường của bạn, trèo bàn ghế, giường, tủ. Trèo cửa sổ nghề
lắm nhá! Nên mỗi lần đầu bạn tiếp đất là chuyện thường ngày rồi.
Bằng chứng là 1 cái sẹo mờ phía trên lông mày trái.
Mỗi lần bạn ngã đau thì khóc toáng, mẹ dỗ dành xoa chỗ đau cho bạn sau đó thì bạn đi khắp cả lượt nhà chỉ chỗ đau và trình bày :"dau dau" bắt mọi người thổi, rồi bạn chạy ra cái chỗ bị ngã mà đánh"Chừa a a". Mà
dạo này bố cũng buồn cười lắm cơ. Nếu bố mà trông bạn, bạn ngã đầu
tiếp sàn rồi khóc thì bố dỗ dành coi như không sao nhưng nếu mẹ mà
trông, chỉ cần nghe tiếng bạn khóc vì tự ngã thì bố lại hét ầm lên: "Sao
thế sao thế, mẹ ở đó trông con mà thế ah"
rồi
chạy ra nhìn mẹ đắm đuối con cá chuối với ánh mắt hình viên đạn...Khiếp
quá cơ! Tủi mẹ không bạn ơi? Thế bạn mới biết bạn quan trọng như thế
nào trong ngôi nhà này nhá!
Nhiều là nhiều chuyện lắm nhưng bây giờ mẹ chỉ nhớ có thế thôi. Sang tháng mới mong bạn tiến bộ hơn nhé! Bố mẹ yêu bạn lắm lắm!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét